Trong thời đại công nghệ hiện đại lẽ ra con cái chúng ta ngày càng năng động và tháo vát hơn chúng ta ngày xưa. Nhưng tại sao con tôi ngày càng lười và thể trạng luôn mệt mỏi, uể oải mặc dù ở nhà không phải làm công việc gì. Tại sao trẻ thời nay ngày càng lười? Nguyên nhân : 1. Là do chính chiếc điện thoại khiến con không thể nhấc khỏi cái điện thoại để làm công việc khác, suốt ngày dán mắt vào điện thoại thì đâu còn muốn làm gì khác2. Là thời lượng học hành ở trường n…
Read more »Ai có con rồi thì sẽ hiểu được cảm giác dạy con học, mỗi lần tôi dạy con học là y như rằng tôi nghiến răng nghiến lợi Tức giận khi dạy con học. Những gì cố gắng giảng dạy đơn giản nhất, dễ hiểu nhất nhưng mà nhìn mặt con cứ ngơ ngơ ấp úng không hiểu gì. Lúc đó tôi quát mắng, đỏ mặt tía tai, tôi không nghĩ rằng con mình lại dốt đến mức quá thể, tất cả là do ham chơi, do lười biếng. Tôi quát con bao nhiêu thì con càng chay ỳ bấy nhiêu, nó khóc thét thì tôi càng thêm…
Read more »Hiện nay vấn đề liên quan đến giáo dục luôn là đề tài nóng trong tất cả câu chuyện từ đầu làng cuối xóm, đến các cuộc họp Quốc Hội. Tình hình giáo viên nghỉ viêc hàng loạt đang là tiếng chuông báo động giống như ngành y tế. Ngành y và ngành giáo là 2 mũi nhọn quan trọng về chăm sóc y tế nơi mà sức khoả là quan trọng nhất, an tâm nhất cho mỗi con người, và giáo dục đào tạo nên những con người tri thức và đạo đức xây dựng đất nước. Theo GS.TS Đinh Quang Báo, nguyên Hiệu …
Read more »Tại sao bạn có ác cảm và cảm giác ngứa mắt khi con làm trái ý bạn? Từ khi nào mà bạn trở nên dễ nóng giận, cáu gắt với con? quát mắng nhiều hơn, Từ khi nào bạn khiến con bạn ngày càng xa cách bạn và không còn muốn nói chuyện với bạn?
Nếu bạn nhìn lại chính những lúc mình nổi giận với con, ngay thời điểm đó bạn dừng việc nóng giận lại và soi lại lý do vì sao mình nổi giận thì có lẽ bạn sẽ giải đáp được những câu hỏi trên. Nhưng rất tiếc là khó có ai làm được vi…
Tôi có con 6 tuổi, tôi đã phải loay hoay mãi với việc tìm chỗ học cho con. Cu Tin nhà tôi đã phải chuyển không biết bao nhiêu là chỗ học. Nào là nhà cô An, nhà thầy Bình, Nhà Thạc sĩ Tâm, Nhà Giáo Sư Thạch..Rồi đến trung tâm học các kiểu. Nhưng tôi vẫn không thấy con mình tiến bộ, tôi đã rất nóng lòng vì muốn con tìm được một nơi học chất lượng, đảm bảo để có thể an tâm gởi gắm thời gian lâu dài. Tôi đã rất mất thời gian hỏi han, lên mạng tìm hiểu, đọc các bình luận …
Read more »Nỗi buồn lớn nhất và cũng là câu hỏi luôn đau đáu trong lòng khiến tôi giảm sút nhiều tinh thần và cả sức lực. Đó là tôi không hiểu bắt đầu từ việc gì? kể từ ngày nào? Thời gian địa điểm xảy ra chuyện gì khiến con gái tôi càng ngày càng xa dần và trở nên hằn học cáu gắt với chính tôi. Người mà con bé luôn tin tưởng, yêu thương, líu lo ôm cổ mỗi khi tôi đi làm về. Người mà con bé có thể xem như quan trọng nhất và hứa hẹn những điều tốt đẹp nhất, chăm sóc mẹ khi về già, luôn …
Read more »Bin được sinh ra trong một gia đình công viên chức nhà nước, cha mẹ đều cấp bậc đại học và thạc sĩ. Nhing bên ngoài ai cũng nghĩ rằng đây là gia đình mẫu mực, con cái vâng lời , học giỏi. Vợ chồng hòa thuận yên ấm, trong nhà ít nghe những lời lớn tiếng, hàng xóm láng giềng đều lấy đó làm tấm gương mà so sánh cho con mình noi theo cu Bin. Những tưởng mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua, nhưng rồi một cuốn sách nổi tiếng nhất đạt giải Best Seller do chính cu Bin ngày nào viết về gi…
Read more »Câu chuyện này thật sự làm tôi thức tỉnh trong cách giáo dục con cũng như thay đổi quan điểm về cách sống của bản thân mình. Có những việc diễn ra xung quanh ta, dù chỉ là một hành động nhỏ của trẻ thơ mà khiến cho ta phải giật mình nhìn lại mình. Tôi cũng đã soi lại cả những quãng thời gian trẻ thơ của chính mình, đã có những day dứt và ân hận về những hành động của mình.
Con trai tôi là Ken, bé được 5 tuổi, nhưng rất yêu thích tranh ảnh, tô màu. Điều này thì bé nào ở…
Tác Giả : Yên Lam là một người đa sầu đa cảm, đã trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc để có thể cảm nhận nỗi đau và hạnh phúc trong từng hơi thở của chính mình và của người đối diện. Tình cảm dành cho bạn đọc từng lời từng chữ viết ra luôn thật với tâm trạng và đồng cảm với từng cảnh đời mà tác giả gặp qua.
Email : sangtacvan@gmail.comĐiều tác giả mong đợi có thể nhận được những góp ý chân thành và cũng là những sẻ chia của độc giả để chúng ta gần nhau hơn. Cũng là để độc giả tr…
Có nhiều quan điểm khác nhau, tùy thuộc vào góc nhìn của từng bậc cha mẹ về việc cách làm bạn với con. Có người quá cứng nhắc và phân biệt rạch ròi, thậm chí lấn át con vì cái quyền làm cha mẹ, khiến con cái luôn lo sợ và giữ kẽ. Con không dám thể hiện hết quan điểm, suy nghĩ, tính cách trước mặt cha mẹ. Nhưng ngược lại chia sẻ cùng bạn thân, hoặc giữ kín trong lòng, khiến cho con cái và cha mẹ ngày càng có khoảng cách. Khi đã có khoảng cách thì rất khó để giáo dục con…
Read more »Các bậc cha mẹ có nghĩ rằng phải đủ đầy vật chất, dành thật nhiều tiền để mua cho con những bữa ăn ngon, mua cho con những món đồ chơi con thích, đưa con đến những nới vui chơi hào nhoáng. Đó mới gọi là cách cho con tình thương? còn những gia đình thiếu thốn vật chất, tiền bạc, thì họ phải chạy đôn chạy đáo lo từng bữa ăn đã là quá sức của họ thì còn đâu thời gian để mà cho con tình yêu thương?Có lẽ có muôn vàn lý do và phương thức để cha mẹ truyền tình yêu cho con, nhưng h…
Read more »Những ai đang làm cha mẹ liệu có nhận ra triệu chứng căn bệnh ích kỉ hoặc có nghe đâu đó than phiền rằng con của họ chỉ biết nhận mà không biết cho. Con chỉ biết cha mẹ đáp ứng mọi thứ như một chuyện hiển nhiên chứ không hề biết ơn. Có thể lúc nhỏ thì mình bảo rằng, con còn nhỏ chưa ý thức, để lớn đên con sẽ hiểu được đạo lý. Hoặc có thể chỉ biết tự trách mình không có phước phần nhờ con nên đành chịu. Vậy bệnh ích kỷ là gì? nó gây hậu quả như thế nào? nó có những biểu hiện …
Read more »Bố mẹ nhìn tôi với ánh mắt khó chịu khi tôi chuẩn bị bước ra khỏi cổng, mỗi khi tôi đi đâu ra khỏi nhà là phải báo cáo trước với bối mẹ, rồi phải chịu trả lời tât cả câu hỏi của mẹ _ mày đi đâu? đi với ai? Khi nào về ? về nhà ăn cơm đấy.... Tôi ngao ngán quá thể, nhưng phải cố gắng trả lời để mà còn được đi. Đây không phải là lần đầu, mà từ khi tôi còn là đứa trẻ thì bố mẹ luôn giữ tôi khư khư ở nhà như một con thú cưng. Bố mẹ tôi là công chức công việc cũng tạm ổn, gi…
Read more »Bi năm nay được thêm tuổi mới là 7 tuổi, bỗng nhiên không còn thích tết như những năm trước nữa. Những năm trước bố mẹ sắm tết rất nhiều. Bố mua nhìu thật nhiều chậu hoa đẹp về để đầy sân, mẹ mua nhiều đô ăn, bánh kẹo và cả đồ mới cho Bi. Nhưng năm nay tết sắp đến rồi mà bố mẹ chẳng sắm gì nhiều, bố cũng không mua chậu hoa nào, mẹ cũng chỉ mua vài bịch bánh kẹo chưng bàn thờ ông bà thôi. Bi không có bộ áo mới nào cả, Bi buồn lắm, Bi nghĩ Bố mẹ không quan tâm tới Bi nữa…
Read more »Con gái chăm chú nhìn tôi và càng lúc tôi càng hiểu được những gì con gái muốn nói qua ánh mắt và suy nghĩ. Con gái muốn nói là chú ấy tốt với mẹ, mẹ hãy ở bên chú ấy. Tôi giật mình vì con gái đã nhận ra được chuyện tình cảm người lớn và còn muốn mẹ dựa vào bờ vai của người đàn ông này sao. Tôi nói với con rằng tình yêu mẹ chỉ dành nguyên vẹn cho riêng con mà thôi. Mải mê nói chuyện cùng con gái mà Hoắc Kiến Phong dọn dẹp và tạm biệt ra về nhưng tôi vẫn chỉ ậm ờ qua lo…
Read more »Ngồi trên chiếc xe sang trọng của Hoắc Kiến Phong, tôi chỉ luôn dán mắt vào đứa con gái bé bỏng đang ngồi kế bên, tôi đưa tay lên vuốt tóc con gái nói_ nay có vẻ tóc con đã dài hơn 1 chút rồi. Hoắc Kiến Phong sững sờ, gương mặt trắng bạch, đôi mắt như thể kéo dãn hết mức nhìn tôi, anh nói _ Em nói chuyện với ai đấy? em hãy bình tĩnh lại được không? con gái em đã mất rồi. Tôi cũng không bận tâm đến những gì anh nói, tôi biết anh không thể nào nhìn thấy con gái và tôi cũ…
Read more »Cứ tưởng rằng tôi chết đi được thì có lẽ dễ chịu hơn lúc này, nhưng dường như hiểu được suy nghĩ của tôi nên bác sĩ và cả Hoắc Kiến Phong luôn thắt chặt sự cảnh giác và ngăn ngừa bằng mọi cách kể cả việc tiêm thuốc mê để tôi chìm vào giấc ngủ. Nhưng tôi cũng thầm cám ơn vì điều đó, bởi lý do tôi không thể nào ngủ được nếu không có thuốc an thần, và cũng nhờ những lần mê man vì thuốc tôi mới được gặp con gái đáng thương của tôi. Con gái luôn mặc chiếc đầm trắng nhẹ nhà…
Read more »Tôi hỏi anh, nhưng không đợi được câu trả lời, tôi vùng dậy định chạy vụt đi, nhưng bất lực trước những sợi dây ràng chặt quanh người, họ buộc chặt dang 2 tay 2 chân tôi như thể không cho tôi cơ hội trở người. Nước mắt lăn dài, giọng nói khàn khàn nhắc lại câu hỏi _ con em đâu? nó có sao không? anh đưa nó đến đây cho em. Hoắc Kiến Phong nhìn tôi đôi mắt đỏ hoe, giọng run run như thể anh có lỗi lầm sợ tôi trách mắng vậy _ con bé đã không còn nữa, mọi thứ đã chìm trong bi…
Read more »